“Hăm ba, ông Táo lên trời”
Vắt chân chữ “ngũ”, lão ngồi thong dong
Đông - Xuân, gieo cấy vừa xong
Lúa đã xanh đồng xanh bãi, trước sau
Tốt tươi, mấy khoảnh đất màu
Đậu mè vun luống, khoai rau kín vồng
Lão nông khoan khoái tấc lòng
Muốn theo ông Táo, ông Công lên trời.
Vắt chân chữ “ngũ”, lão ngồi thong dong
Đông - Xuân, gieo cấy vừa xong
Lúa đã xanh đồng xanh bãi, trước sau
Tốt tươi, mấy khoảnh đất màu
Đậu mè vun luống, khoai rau kín vồng
Lão nông khoan khoái tấc lòng
Muốn theo ông Táo, ông Công lên trời.
Báo công, lão chẳng nhiều lời
Khiêm nhường, công mọn của người chân quê:
Nếp nhà, cần kiệm, say mê
Trong làng ngoài xã, mọi bề ấm êm
“Nông thôn mới” đã bừng lên
Xôn xao nhịp sống, nhuần thêm nghiệp nghề
Nhà cao, vườn rộng đề huề
Điện, đường, trường, trạm … có bề khang trang.
“V – A – C” – “vác” kiệm cần
Lão nông hăm hở góp phần thi đua
Trằn lưng, quăng quật chiêm - mùa
Dưới làng, trên xã, sớm trưa dốc lòng
Nông tang, duyên nợ đèo bòng
Mãn mùa, thanh thản như xong buổi cày
Thành tâm, nâng chén ngang mày
Dâng lên trời đất, vui này vui chung …
Cụng ly cùng với lão nông
Tất niên đón Tết, nghe lòng … thảnh thơi !
Thơ vui của Lê Anh Phong
đăng trên Tạp chí Khoa học và Công nghệ Hải Dương số 1 ra tháng 2 năm 2018