Khao khát mùa Xuân

Đèn giăng đường quê lung linh

Mưa nhẹ mành mành như ảo

Lọn gió nhón nghiêng sân đình

Mắc câu chầu văn chao đảo…

 

Em co áo sát thân mình

Giữ vẹn nguyên làn hơi ấm

Chòng chành giây phút bên anh

Nghe tiếng thời gian chầm chậm…

 

Gửi vào xanh biếc lộc cây

Êm đềm chờ năm mới đến

Sắc đào trên má xôn xao

                                                                                  Khi sớm Xuân anh hiển hiện.

Thơ của Nguyễn ĐÌnh Xuân

Đăng trên Tạp chí Khoa học và Công nghệ Hải Dương số 1 ra tháng 2 năm 2018


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây