Kỷ niệm nghề báo: Đọc thơ cho lính đảo Trường Sa nghe

Cuối năm 2015, tôi may mắn được lãnh đạo cơ quan cử đi công tác ở tuyến đảo Trường Sa, một chuyến đi mà bao năm trong nghề tôi luôn mơ ước. Để chuyến đi được trọn vẹn, tôi tăng cường tập thể lực như chạy buổi sáng, chơi bóng bàn vì nghe nói nếu không có sức khỏe thì không thể trụ nổi với sóng gió Trường Sa. 
Kỷ niệm nghề báo: Đọc thơ cho lính đảo Trường Sa nghe

Trước khi lên đường tôi đến gặp đồng chí Tổng Biên tập và đề xuất là mục đích của chuyến đi này là tìm hiểu đời sống bộ đội trên đảo để làm thơ, viết bút ký, đồng chí Tổng Biên tập tán thành. Ngày 03/01/2016 (trước Tết Bính Thân) khoảng hơn một tháng, đoàn công tác của tôi gồm 20 nhà báo ở các báo Quân đội nhân dân, Nhân Dân, Thông tấn xã Việt Nam, Tuổi trẻ, Hà Nội mới, Bình Thuận, Khánh Hòa được phân công đi đến các đảo tuyến Trường Sa Giữa gồm Đá Lớn, Len Đao, Cô Lin, Sinh Tồn Đông và Sinh Tồn. Trong đêm đầu tiên ở đảo Sinh Tồn Đông, tôi bồn chồn hầu như không ngủ được và một ý nghĩ nảy ra là phải viết thơ về lính đảo và bài thơ đó thật xúc động để đọc trực tiếp cho bộ đội nghe. Nhìn những người lính gác trong đêm vẫn miệt mài theo dõi các mục tiêu trên biển bất giác tôi nảy ra tứ thơ: Đêm trên đảo Sinh Tồn. Trong không gian tĩnh lặng của biển Trường Sa, trò truyện với các chiến sĩ trong ca gác đêm, tâm sự với những chiến sĩ trẻ măng mới ra đảo lần đầu, tôi rất xúc động khi nghe họ tâm sự về nỗi nhớ đất liền, nhớ quê hương và gia đình nhất là những ngày sắp Tết, thế là tôi viết một mạch hoàn chỉnh bài thơ:

Có anh lính đảo Sinh Tồn trong đêm gác

Khi mùa xuân đang đến cận kề

Súng chắc trong tay, tim hướng về đất mẹ

Sóng biển rì rầm như đang lắng nghe

Có hơi thở mùa xuân chầm chậm

Rất dịu dàng hôn lên tóc anh

Trong đêm gác bất ngờ cơn mưa ấm

Đến từ quê hương xa thẳm yên bình

 

Trong đêm gác anh nhớ về đất mẹ

Có người cha nghiêm khắc nhân từ

Và em nữa, em người vợ trẻ

Thủa ban đầu hai đứa duyên tơ

 

Và có mẹ, người mẹ hiền tần tảo

Suốt một đời vất vả nuôi con

Để khôn lớn con đi giữ đảo

Cho quê hương, Tổ quốc trường tồn

 

Mùa xuân mới con hướng về đất mẹ

Nỗi nhớ nhung cháy bỏng trong lòng

Và thầm hứa vững vàng trong gian khó

Cho quê nhà thỏa nỗi chờ mong

Ngay tối hôm sau, trong buổi giao lưu văn nghệ với bộ đội, các nhà báo người thì hát, người kể chuyện vui, còn tôi lên đọc bài thơ này và bộ đội rất thích vì tiết mục văn nghệ của tôi khá đặc sắc và nóng hổi vì tôi viết về chính họ, có chiến sĩ còn đề nghị tôi chép tặng vào sổ tay. Ở những đảo tiếp theo như Đá Lớn, Len Đao, Cô Lin tôi đều đọc bài thơ này, có điều tôi sửa tít cho phù hợp như: Đêm trên đảo Len Đao, Đêm trên đảo Cô Lin. Trong đêm giao lưu văn nghệ với cán bộ, chiến sĩ, nhân dân ở xã đảo Sinh Tồn ngoài đọc bài thơ này và 02 bài thơ khác, tôi còn tranh thủ giới thiệu với bộ đội về quê hương Hải Dương vì thế sáng hôm sau hầu hết các cán bộ, chiến sĩ người Hải Dương đều đến gặp tôi hỏi chuyện, tâm sự về quê hương.

Vừa về đến đất liền tôi liền gửi bài thơ này cho nhà thơ Hải Đường ở Báo Nhân Dân, anh Hải Đường khen và đưa cho nhà thơ Hữu Việt thẩm định, bài thơ đó được đăng vào số báo chào mừng thành công Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XII ngày 28/01/2016. Sau này bài thơ này còn được giới thiệu lại trên các báo Tin Tức, Văn nghệ Công an.

Bài của Nguyễn Viết Hiện

Đăng trên Bản tin Khoa học và Công nghệ Hải Dương số 3 ra tháng 6 năm 2021.


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây