Gió mùa về tự đêm qua
Sớm nay em vẫn áo hoa lên đường
Ta như cây cải nằm sương
Cả đời với gió nhớ thương một người
Sớm nay em vẫn áo hoa lên đường
Ta như cây cải nằm sương
Cả đời với gió nhớ thương một người
Gió gom đâu tự cuối trời
Với ta lưu luyến một thời hàn vi
Dẫu không nên ngãi nên nghì
Thì buồn chi buổi em đi lấy chồng
Đời còn có ngọn gió đông
Ta như cây cải giữa đồng sương sa
Thơ của Nguyễn Hữu Phách
đăng trên Tạp chí Khoa học và Công nghệ Hải Dương số 1 ra tháng 2 năm 2018