Động cơ phản lực Có phải động cơ phản lực được chế tạo vào thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên (TCN) hay được chế tạo sau Công nguyên? Không có câu trả lời nào là xác đáng cả. Có người cho rằng phát minh này "ra đời" vào năm 1698 bởi Thomas Savery, nhưng cốt lõi của nó chỉ có thể hình thành ngay từ thế kỷ thứ nhất TCN.
Kiến trúc sư người La Mã Vitruvius' De đã viết ra sơ đồ chế tạo vào khoảng năm 25 TCN, trong đó có một thiết bị được gọi là Aeolipile. Cũng có luận thuyết cho rằng chính Alexander là người đã viết nên Aeolipile (động cơ phản lực hiện đại) bao gồm cả một bản vẽ chi tiết cách thức chế tạo ra nó.
Máy bán hàng tự động
Hero là một thanh niên khá lịch lãm, anh ta là người đã phát minh ra loại máy bán hàng tự động trước khi chúng ta tò mò tìm hiểu về nó. Hero cho một đồng xu chạy qua một khe rãnh, dưới khe rãnh có một cái chảo trũng, trọng lượng của đồng xu trên chảo tạo ra một áp lực làm mở một cái van vừa đủ chảy ra một dòng nước. Khi nước đầy ly (hoặc cốc), cái van tự động đóng lại và nước trong máy ngừng chảy. Loại máy bán hàng tự động thời hiện đại lần đầu tiên xuất hiện trên thị trường là vào thập niên 1880.
Đồng hồ thiên văn
Trong một thời gian dài chúng ta đều nghĩ rằng đồng hồ thiên văn học chỉ xuất hiện tại châu Âu vào thế kỷ 14. Nhưng tất cả mọi khẳng định đều bị thay đổi vào năm 1900 khi một nhóm các chuyên gia lặn đã khám phá ra một chiếc đồng hồ thiên văn trên một xác tàu đắm có niên đại từ năm 150 TCN đến năm 100 TCN.
Cũng trong lòng xác tàu đắm là vô số các bức tượng, tượng bán thân, nhạc cụ và dụng cụ khác. Trải qua các cuộc phân tích kỹ lưỡng, các thợ lặn nhận thấy rằng thiết bị cơ khí có gắn bánh răng trong xác tàu đắm, có các ký hiệu chỉ về vị trí của Mặt trời, Mặt trăng, các hành tinh và các thông tin thiên văn học khác. Nhà thiên văn học John Seiradakis gọi thiết bị bánh răng trên là "Túi đo thời gian". Thiết bị này có cấu tạo khá hoàn hảo và chính xác. Nhiều sử gia và các nhà khảo cổ học tin rằng máy Antikythera (hình) là một trong số các máy móc về thiên văn học tương tự.
Điện năng
Chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết rằng điện được phát minh từ khi nào, về cơ bản nó là một học thuyết. Nhưng có một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng người Ai Cập cổ đại đã hiểu cách thức sản sinh ra điện năng. Tất cả những suy luận của người hiện đại đều dựa trên các bản vẽ trên đá bên trong quần thể ngôi đền Dendera ở Ai Cập, miêu tả hình ảnh của các bóng đèn, dây tóc bóng đèn và cả vật liệu cách điện. Nó trông giống như một hoa sen và một con rắn. Nhưng một nhà khoa học người Anh tên là J.N. Lockyer (người đã khám phá ra khí Heli) đã lấy ra khỏi các khu hầm mộ ở Ai Cập một thứ bồ hóng mà rất có thể người Ai Cập cổ đại đã sử dụng để làm nến hoặc các bó đuốc. Nhiều người vẫn tin rằng người Ai Cập cổ đại đã sử dụng một chuỗi các tấm gương để phản chiếu ánh nắng mặt trời vào bên trong ngôi đền Dendera, nhưng cũng có người nói rằng ánh sáng từ các tấm kính khá yếu không đủ khả năng để sản sinh ra điện năng. Vì lẽ đó các suy luận về nguồn gốc của điện năng vẫn cứ tiếp diễn.
Pin
Cùng với những tranh luận về điện tại ngôi đền Dendera (Ai Cập) là giả thuyết về pin Baghdad. Vào giữa thập niên 1930, một số lượng lớn các hiện vật nhân tạo đã được giám định có niên đại từ năm 200 TCN tại Khuyut Rabbou'a, một ngôi đền gần Baghdad (Iraq). Sự kết hợp của một chiếc lọ bằng đất sét dài 5 inch và một ống hình trụ bằng đồng, bên trong ống đồng hình trụ là một sợi dây bằng sắt, từ các vật này đã khiến các nhà khoa học tin rằng rất có thể các hiện vật này là những thứ được người Ai Cập cổ đại dùng để tạo ra pin điện. Thật sự nguồn pin điện này chỉ có 2 V, thứ pin điện này được các quan chấp pháp dùng để chích lên da các phạmnhân tạo ra những cú tê giật nhẹ nhẹ, khiến cho phạm nhân sợ hãi buộc phải cung khai.
Nguồn tin: Báo Khoa học phổ thông